Em cần lời khuyên ạ !
Em kết hôn được 2 năm
Em 27t đang mang thai 5 tháng, chồng em hơn e 1 tuổi. Dạo này chồng em hay uống rượu, về là ngủ ( bọn em ở riêng ) không quan tâm tới vợ con. Trong khi nhà chỉ có 2 vợ chồng. Em hay suy nghĩ nên buồn lắm..
Hôm trước a ấy đi uống rượu 1h đêm mới về,e gọi điện nhắn tin bảo bị sốt, về đưa em đi viện. A ấy bảo tí nữa về. Lúc về anh ấy cáu với em, rồi đánh em..
Hôm sau em về ngoại cho mẹ chăm, ở được vài hôm, chồng e về thăm… Câu ra câu vào, anh ấy lại đánh em, bóp cổ e ngay ở nhà mẹ đẻ em. Lý do chỉ vì em giơ tay chỉ vào tóc anh ấy, bảo sao anh cắt tóc chưa đều. Anh ấy trợn mắt lên chửi em ” ai cho phép m chỉ vào mặt tao ?”
E bảo ” chỉ vào tóc có sao đâu, anh thích mày tao với e không?”
Thế là lao vào bóp cổ em, tát em tới tấp, mồm chửi đmm…
Mẹ e chạy vào can,thì mới thôi. Lúc ấy vẫn còn cố nói ” mày thử nói nữa xem, tao giết chết mày ”
Em khóc, nghĩ đang bụng mang dạ chửa mà chồng nỡ đối xử tệ như thế ngay trước mặt mẹ mình.. Không coi gia đình mình ra gì. Mà ngày xưa anh ấy rất yêu chiều em.
2 năm lấy nhau, em kinh doanh nên tháng cũng làm được 20-30tr. Chồng em làm kém em 1 chút…
Chi tiêu hết 1 nửa. Còn 1 nửa tiết kiệm.
Đùng 1 cái mẹ chồng e gia đình nói ” vợ chồng mày có bao nhiêu tiền mang về cho tao mượn, khi nào có tao giả, tao bảo thằng D rồi”
Mẹ chồng nói vậy em đành rút tiền đưa về cho mẹ. Trong lòng cũng nghĩ 1 đi không trở lại rồi. Em bực vì công sức của 2 đứa mà anh không hề bàn với e. Tự mình quyết đinh. Mẹ chồng em đi kể với mọi người là em ăn bám, toàn thằng D nó nuôi ấy chứ… Thằng D nhà tôi tài giỏi lắm..
Hôm em về trên nhà chồng ăn giỗ, chồng em quá chén lại định đánh em, mọi người can nên thôi. Lúc ấy mẹ em nhắn tin hỏi ăn cơm chưa, em kể với mẹ. Mẹ giận quá, nhắn tin bảo chồng e là ko bằng cầm thú mới đi đánh vợ đang chửa như thế, mẹ không đồng ý.
Chồng em khùng lên,nói là mẹ không có quyền chửi, chỉ được phép góp ý. Làm gì có chuyện mẹ vợ chửi con rể như vậy được. Mẹ chồng e cũng hùa vào, bảo là không chấp nhận đc.
Sau hôm ấy, anh đi rượu chè đêm đêm, về là ngủ ở ngoài, để em 1 mình ngủ ở trong.
Em đã nói chuyện thẳng thắn với anh, rằng nếu anh còn như vậy, không còn yêu thương em thì ly hôn. Em chấp nhận nuôi con một mình, em tin mình em vẫn đủ khả năng nuôi con. … Anh nói vẫn yêu em, nhưng mẹ vợ chửi anh như vậy anh không chấp nhận được, nên anh sẽ suy nghĩ 1 thời gian, xem có nên chia tay nhau ko….
… Em buồn lắm…
Lấy chồng yêu thương cả gia đình chồng, em cũng muốn chồng đối lại với ba me e như vậy. Vậy mà chồng em ích kỉ, chỉ nghĩ cho anh ấy, lại còn nghe mẹ quá đáng. Chuyện gì mẹ xui cũng làm. Em chán lắm…
Vả lại mẹ em mắng anh ấy như vậy cũng không sai. Có tình người đã ko đánh vợ tới mức chảy máu mồm máu mũi. Mẹ nào chẳng thương con, nhìn con gái bị đánh đập hành hạ khi đag thai nghén như vậy ai chịu nổi?
Em đang rất buồn và bế tắc…
Em phải làm gì bây giờ ạ?
Em muốn ly hôn để tự sống cho thoải mái, cho đỡ khổ tâm vì người chồng như vậy.
Nhưng trong lòng em vẫn yêu anh và lo con sau này sinh ra thiếu cha sẽ khổ…
Nhưng anh cương quyết không nhận lỗi với mẹ vợ và không sửa sai được với vợ… Thì em phải làm gì đây?
CFS 985 gởi về medonthan