Ngày dài, tháng rộng, năm mênh mông!
Khi viết những dòng này, thì tất nhiên lòng này chẳng còn gì vương vấn nữa rồi! Nhưng em phải viết để cho anh thấy được điều tồi tệ gì sẽ xảy đến với một con người sống bạc bẽo như anh. Đối với em lúc này, anh như một đứa trẻ bất trị! Em còn dùng từ ngữ xưng hô rất nhã nhặn như thế này không phải là em vẫn còn tình cảm với anh đâu! Vì em biết rằng : một con người dù có sai lầm đến đâu, thì họ sẽ phải nhận lại những gì họ đã làm! Em chỉ thấy tội nghiệp, tội cho một kẻ đã sống phí một đời người! Sinh ra làm kiếp con người nhưng không sống cho đáng là con người! Em nói đúng chứ hả? Ba của con em!
Đúng, anh là ba của nó! Nhưng cho đến lúc này, tiếng “ba” đó chỉ nằm trên danh nghĩa thực tế thôi! Nhưng nó không có ý nghĩa với con em và cả với em. Nó chỉ chứng nhận anh có công tạo ra nó. Nhắc đến đây thì cũng nên cảm ơn anh một tiếng chứ nhỉ! Cảm ơn anh đã cho em một bài học đắt giá ngay từ đầu để em không phải hối tiếc về sau! Dù bài học anh đem đến không ít đau thương!
Nhiều người thắc mắc vì sao em không gặp anh để thương lượng về vấn đề nuôi con! Vậy bây giờ anh sẽ trả lời ra sao nhỉ? À, phải nói thật với người ta rằng : anh không có trách nhiệm, anh chỉ giỏi ba hoa khoác lác! Điều đó chính xác chứ ?
Rồi thì con sẽ hỏi “Ba đâu hở mẹ?” em cũng vẫn sẽ nói “Ba con ở xa lắm không về được!” Em cũng vẫn sẽ hát cho con nghe bài hát “Cả nhà thương nhau”, nhiều khi thấy con bập bẹ theo “ba, ba” mà em rưng rưng nước mắt! Nhưng em vốn rất mạnh mẽ nên không thể nào khóc trước mặt con được! Anh yên tâm mà sống cho tốt cuộc sống anh đã chọn, em sẽ dạy con nên người!
Nhiều người vẫn ủng hộ em, em rất mừng vì điều đó! Nhiều người vẫn giúp đỡ mẹ con em về tinh thần lẫn vật chất, em khắc ghi điều đó! Nhiều người vẫn thầm khinh bỉ anh, em mỉm cười vì điều đó! Và sau này, nếu con anh không thừa nhận anh, em chấp nhận điều đó! Đó chính là kết quả anh đáng được nhận khi anh sống không có trách nhiệm với điều mình làm!
Thôi, trải lòng bao nhiêu đó cũng đủ rồi! Hãy nhìn lại bản thân mình đi anh à! Dù muộn nhưng còn hơn không có!
Chúc cho anh sớm nhận ra được đâu là điều sai lầm để kịp thời sửa sai khi đời này chưa biết ngày nào mình không còn tồn tại nữa!
Medonthan.net
2 bình luận
Câu từ của mẹ sâu sắc thật đấy. Lý do mà mẹ không nói ra nhưng mọi người cũng đoán ra 90% rồi 🙂
rất giống với hoàn cảnh của mình.
Tks mẹ nó đã có lời khen! Mình thấy, SM nào cũng có những hoàn cảnh tương tự cả bạn à! 🙂