Chào các mẹ ! Cũng gần sáng rồi mà chẳng ngủ được, lan man ngồi viết chia sẻ với các mẹ. Em đã ly hôn chồng, và bây giờ đang là mẹ của hai bé gái, đứa nhỏ mới tròn hai tháng thôi. Bỏ qua chuyện lục đục vợ chồng đi, em bây giờ chỉ thấy có lỗi với bố mẹ nhiều nhất thôi.
Bố em cũng thuộc dạng gia trưởng lắm, cũng bảo thủ theo kiểu ngày xưa, rồi khi em không hạnh phúc, xảy ra biết bao chuyện, bao nhiêu tội lỗi đều bị đổ dồn lên đầu mẹ em. Có đôi lúc em ước mình chưa được sinh ra, sinh ra để làm khổ bố mẹ thế này, rồi để bố mẹ xấu hổ với mọi người, em thấy mình vô dụng lắm. Họ hàng bên nội nhà em, cứ xúi bố em về xin lỗi gia đình nhà chồng cũ, để em về đấy, rồi cứ đay nghiến em lấy chồng phải theo chồng, này nọ các kiểu. Rồi khi em ra toà, họ cũng cứ xúi bố em, bắt em giao đứa lớn cho nhà chồng nuôi, mà lúc ấy đứa lớn chưa được 20 tháng.
Ông nhất định bảo em là để đứa lớn cho thằng bố nó nuôi, không thì đứa bé được hai tháng thì trả nhà nội nhà nó, nhưng bà thương con, thương cháu, cũng nhất định bảo nuôi cả 2, ông không nuôi tôi cũng không sống với ông nữa. Em đau lòng lắm các mẹ ạ, vì đứa con bất hiếu như em mà để ông bà phải cãi nhau, mà không chỉ một lần thôi đâu. Rồi những ngày tháng chờ đợi ra toà, với cái bụng ngày một lớn dần lên, em cứ sống lặng lẽ trong nhà thôi, không dám nói câu nào cãi cự, đôi lúc ông bà bực tức trút giận cũng chỉ im mà khóc thầm. Tại em sai mà, em trách ai được. Nhưng con trẻ bây giờ thực sự thông minh lắm, đứa lớn của em đang trong giai đoạn tập nói. Nó cứ bi bô cả ngày thôi. Mà như có mụ dạy ấy, nó nịnh ông lắm. Ông mắng, ông quát, ông đánh vì nghịch suốt ngày ấy, nhưng hễ hỏi nó yêu ai nhất, nó cũng cứ bảo ông.
Trong khi nó bám bà như đỉa ấy, cái gì cũng đòi bà, bà chiều mà. Xong nó cứ quấn lấy ông cả ngày, nịnh ông nhất nhà luôn, giọng ngọt lắm. Rồi trong thời gian giải quyết ly hôn, có lẽ ông cũng nhận thấy chồng cũ của em và gia đình ấy chẳng tốt đẹp gì, cũng thất đức đến mức chẳng ngó ngàng gì máu mủ nhà họ. Đến khi em sinh đứa thứ hai, ông hàng ngày chăm lo cho mẹ con em, nấu cơm, rồi còn bắt kiêng cữ hơn cả bà ấy. em biết ông thay đổi rồi, ông thương hai đứa cháu rồi. Cho đến tận hôm qua, em mới biết bản thân ông cũng buông bỏ những vướng bận trong lòng, cũng không sợ thiên hạ nói ra nói vào nữa.
Ông làm tổ trưởng liên gia, lại còn tham gia hd bên phường nữa, nên hàng xóm nói ra, nói vào, lúc trước ông coi trọng lắm, sợ mất mặt ấy. Nhưng bây giờ em thấy ông bình thản lắm. Người ta hỏi ông rằng ” Thế chuyện con lớn thế nào, hai đứa cháu ở tất với nó à? Sao không để một đứa cho bố nó nuôi ” Ông bình thản trả lời ” không ở được, chúng nó ly hôn rồi. Cháu tôi, tôi xót, cho về cái nhà thất đức ấy, liệu nó có chăm cho cháu tôi không, hay dăm bữa nửa tháng, nó hành cháu tôi. Vất vả tý, nhưng tôi nuôi cả hai đứa cháu luôn” Vướng mắc lớn nhất trong lòng em là ông, thì bây giờ ông cũng hiểu và bỏ qua cho em rồi.
Còn với mẹ em, em thương bà nhiều hơn nữa, em biết em làm khổ bà nhiều lắm. Nên bây giờ, bà quát, bà mắng, em chỉ im thôi, trước còn trẻ hay cãi lại bà lắm luôn. Em hiểu bà thương, bà lo cho em đến nhường nào. Nếu còn cơ hội, em mong là sẽ để cho bà hưởng những ngày tháng an nhàn, không còn vất vả nữa. Em sẽ nỗ lực để ngày đó đến gần hơn. Các mẹ ạ, khi vấp ngã, gia đình vẫn là nơi che chở và là nơi ta quay đầu về. Có thể ông bà trách mắng, thậm chí đay nghiến, nhưng sâu thẳm tâm hồn họ là tình yêu với con, tình thương vô hạn, chỉ là họ chưa thể chấp nhận và đối diện thôi. Họ cần thời gian để có thể đối diện với sự thật. Nên mẹ nào còn đang phân vân có nên nói với gia đình không, em khuyên là các mẹ hãy cứ thành thật với gia đình của mình. Hãy cho ba mẹ mình thời gian để họ điều chỉnh và chấp nhận sự thật.
Tin em đi, đứa bé sẽ là gắn kết tình thân trong gia đình, khi một đứa trẻ được sinh ra, tự khắc điều kỳ diệu sẽ đến. Ai cũng lúc mắc sai lầm, ai cũng có lúc mù quáng, chỉ cần đứng dậy, bước qua bóng tối sẽ tìm được con đường cho chính mình. Đời không sống được mấy đâu, tuổi thanh xuân cũng qua đi rất nhanh, hãy trân trọng và giữ lấy những gì xứng đáng với mình. Nỗi đau nào rồi cũng qua, vất vả nào rồi cũng được đền đáp, chỉ cần mình cố gắng, tin vào bản thân, yêu lấy bản thân thì rồi cũng sẽ ổn thôi.
cfsmedonthan