Câu chuyện của mình kể ra rất dài. Mình 17 tuổi, mình và anh quen nhau, rồi yêu theo sự gắn kết của bạn bè, chớm nở dần theo năm tháng. Để rồi khi đang học lớp 12 mình có em bé. Thật sự hoang mang lắm không biết làm sao chỉ biết khóc. Anh dẫn mình đi khám thai thì đã 4 tuần tuổi.
Mới đầu mình cũng muốn bỏ thai để tiếp tục học. Nhưng không hiểu sao lại giữ lại. Anh nói cho ba mẹ 2 bên biết sau đó cùng mình bỏ chốn vài ngày. Rồi anh dẫn mình về nhà anh, mẹ anh dẫn mình đi khám thai mình tin đi theo. Nhưng là bà dẫn mình đi bỏ thai. Mình khóc luôn tại đó bà lại đưa mình về. Gia đình mình vẫn chưa đồng ý nhưng bên nhà trai tác động nhiều nên cũng đồng ý cho 2 đứa lấy nhau. Vì vừa cưới anh trai kiêng 2 dâu về nhà, nên năm đó mình chỉ được ăn hỏi thôi. Đến tháng thứ 7 thai doạ đẻ mình nằm viện suốt. Đến hơn 8 tháng xin về nhà để làm thủ tục xin dâu, nhưng mà không có chú rể. Từ khi mình nằm viện anh bắt đầu thay đổi, không quan tâm 2 mẹ con nữa. Để rồi cách ngày đẻ 6 ngày mình phát hiện anh đang tán 1 đứa, mà kì lạ là nó là bạn mình nhưng cả 2 đều không biết nhau. Bỏ đi trong đêm tối. Sáng hôm sau mình về nhà mẹ đẻ rồi sinh bé gái, không thấy anh đến mà chỉ có mẹ chồng và ba chồng .
Hôm sau đón từ viện về mình cũng nghe mẹ về nhà nội. Anh đi làm ngày đêm đi chơi không bế con, không chăm vợ đẻ. Đầy tháng con, anh mời bạn bè như bình thường rồi bế con. Tưởng như thay đổi nhưng không phải. Cữ thì hay xin về ngoại mà nội thì không có người trông nên 2 mẹ con về. Không ai hỏi thăm câu nào cả. Hết cữ mình về nhà vài hôm và xin phép lên bà ngoại đi học tiếp lớp 12.
Thời gian trôi qua, gần đến lúc thi tốt nghiệp cũng là sinh nhật con nên anh đón mình về. Gần đến ngày thi đại học của mình thì viện lí do mình đi mua đồ ( lúc 9 giờ tối) không hỏi ai anh ta đuổi minh đi. Uất ức lắm nhưng hôm sau vẫn xách vali lên và đi. Rồi suy nghĩ nhiều làm mình thi đại học thiếu có nửa điểm dù mình đi ôn ngày đêm . Nhưng vẫn có cơ hội đi xét NV2. Lên nhập học, thì nhà nội gọi điện năn nỉ mình về vì từ khi mình đi, chồng mình đi đêm ngày không về nhà. Như bãi nước bọt nhổ đi rồi liếm, mà mình vẫn mủi lòng quay về. Hai vợ chồng ra ở riêng rất vui vẻ như không có gì xảy ra vậy.
Anh yêu chiều vợ con lắm, nên mình lại có bầu. Lại đến tháng thứ 7 thì anh lại dở chứng, mình buồn lắm nên về ngoại chơi ít hôm. Sau đó về nhà thì phát hiện anh ấy lại qua lại với người tình cũ trong thời gian qua. Buồn lắm nhưng kệ. Đến ngày sinh bé trai anh ta vui vẻ lắm. Được 1 tháng mình không thể chịu nổi áp lực cộng với stress sau sinh mình lại xin lên ngoại. Đến nay được hơn 1 tháng không ai hỏi thăm dù đi qua nhà mình đến trăm lần. Dẫn cả người tình về nhà. Mình không thể tha thứ được nên đã nói chuyện với anh ta. Anh ta đồng ý mình ra đi nhưng không chu cấp nuôi con, mình đòi nuôi cả 2 đứa .
>>> VIẾT CHO NHỮNG CÔ GÁI MẠNH MẼ..
Hiện đang hoang mang lắm không biết phải làm sao. Mình năm nay 22 tuổi và 2 đứa con này không biết mình có nuôi ăn học tử tế được không. Nhà nội, thì mình tự nhủ chắc sẽ không cho con quay về nhận họ nữa. Không ai yêu thương quan tâm hỏi thăm gì con cháu, như vậy thì có đáng được cháu gọi là bố, là ông bà không mọi người.
NgoTau