Con gái!!! Sau này lớn lên con có hiểu cho mẹ không. Mẹ thật sự mong muốn và cố gắng để cho con một mái ấm đầy đủ cả cha lẫn mẹ nhưng thật sự không dễ chút nào. Mẹ 25 tuổi lập gia đình, một sự vội vàng và nông nổi, mẹ lấy một người mẹ không yêu và tất nhiên người đó cũng không yêu mẹ – đó là cha của con.
- Dù thời gian có phai nhòa đi tất cả, nhưng tình yêu mẹ dành cho con là mãi mãi
- Con gái yêu, hãy hứa là mãi bên mẹ con nhé
- Mẹ xin lỗi vì không cho con một người cha..
Đến với nhau có lẽ vì hoàn cảnh, công việc phù hợp và vì cả hai đều nghĩ đã đến tuổi lập gia đình. Mẹ chính thức trở thành vợ, làm dâu. Mẹ vốn là người sống tình cảm, một cô con gái rượu được bố mẹ yêu thương chiều chuộng đi lấy chồng, nhưng cha của con là người không hề tình cảm. Khi có bầu con mẹ cứ nghĩ cha sẽ quan tâm mẹ hơn nhưng không,chưa bao giờ cha hỏi mẹ mẹ muốn ăn gì,mẹ cần gì,cha luôn đòi hỏi mẹ phục vụ tốt cho gia đình mà chưa hề chia sẻ công việc nhà giúp mẹ.
Có bầu con mẹ yếu nên càng tủi thân. Ông bà nội con lại là những người khó tính,gia trưởng nổi tiếng. Lúc chưa về làm dâu mẹ cứ nghĩ m cố gắng nhịn sẽ xong. Nhưng ôi không mỗi cử chỉ hành động của mẹ đều bị để ý, xoi mói, chê bai và tác động đến cha con. Và những ngày tiếp theo là cha uống rượu về đập phá,chửi rủa mẹ, đuổi mẹ ra khỏi nhà,vác cái bụng to mẹ biết đi đâu giữa đêm đây, mẹ đành ngồi co ro giữa đêm giá lạnh, nước mắt lã chã rơi. Ngày sắp sinh con cận kề, với tính bảo thủ của cha con không để mẹ sinh con ở bệnh viện lớn nên có tai biến sản khoa xảy ra. Con sinh ra có vấn đề. Mẹ sinh con xong phải vác con đi viện trung ương, nằm điều trị 4 tháng trời.trong thời gian đó ông bà nội không hề hỏi han,ông bà nói con xấu không giống cha con điểm gì, là con kẻ khác, mẹ điện về không nghe máy, cha con chỉ ra với con vài lần, mỗi lần mấy tiếng, hai mẹ con vật lộn cùng nhau.
Nghĩ lại thời gian đó nếu không vì con mẹ thật sự không vượt qua nổi. Trời phật thương,sau 4 tháng điều trị mẹ đưa con về,bố con đề nghị ly hôn.ông bà nội không nhìn mặt mẹ con mình, không để mẹ và con ngồi chung mâm cơm. Mẹ đã khóc, đã cầu xin để con có cả bố và mẹ. mẹ thương con gái của mẹ rất nhiều, mẹ nghĩ mẹ có thể nhịn nhục, hy sinh vì con. Nhưng nhà họ đuổi mẹ về ngoại. Mẹ xếp đồ và ôm con đi. Khi đi ông nội còn nói làm như nó quý lắm, báu lắm. Cháu nội của họ mà họ còn không thương nổi thì sao họ thương mẹ được hả con. Mẹ rất mệt mỏi, mẹ muốn giải thoát cho bản thân nhưng lại thương con không có cha. Dù sau này có chuyện gì xảy ra thì con yêu mẹ sẽ luôn cố gắng vì con, mẹ xin lỗi!!!
>>>‘Con cái là lộc trời ban’, chia sẻ của một mẹ đơn thân
#cfsmedonthan(nguyenbaotram14..)
Bình luận bị đóng