Tôi ly hôn gần 4 năm, bước ra cuộc sống đầy vất vả. Tôi có một bé gái 6 tuổi, thật ngoan và thương mẹ. Có thể nói cuộc sống hai mẹ con đầy gian truân và cực khổ. Lấy chồng năm 20 tuổi , 21 tuổi có con… sống với chồng 4 năm. Đời người con gái trong nhờ đục chịu , Mẹ tôi thường nói thế.
Cái ngày tôi hỏi a chọn 1 trong 2 . Người tình hay là hai mẹ con. Anh tuyên bố không bỏ ai. Có nỗi buồn nào hơn khi sống bên người mà không còn tình yêu. Tôi yêu anh nhiều và bất chấp để đến với anh để rồi một ngày tôi bước ra khỏi con người ấy. Ra khỏi mái ấm của mình để độc bước giữa Sài Gòn không người thân. Ngày tôi đi ra không mang theo được con, không tài sản.. mà có đấy chứ là chiếc xe để bắt đầu cuộc hành trình. Tôi không đủ điều kiện kinh tế nên nhà nội không cho tôi nuôi.
Có lẽ bạn sẽ hiểu tâm trạng tôi lúc ấy , gần như tuyệt vọng .May mắn không đến với tôi khi chưa đầy một tuần đi ra khỏi nhà tôi bị cướp xe và toàn bộ giấy tờ. Trắng tay .. tôi muốn ngã quỵ và không nghĩ mình sẽ tiếp tục sống. Tôi đi ở nhờ nhà của người bạn làm chung.. mượn tiền để sống. Tôi không có xe về thăm con. Đây là khoảng thời gian thử thách cho tôi. Tôi nhớ con đến mức đôi mắt luôn sưng húp. Tôi thề là sẽ tập trung làm để dành lại đứa con . Người ta nói tuổi thìn lấy chồng sớm long đong mà hình như là vậy. Tôi làm vài nơi dời trọ nhiều chỗ. Hơn một năm dành dụm tôi lên tòa xin lại quyền nuôi con . Ngày đón con trở về tôi hạnh phúc không nói nên lời, … Tính ra đến thời điểm này cũng gần 4 năm , khoảng thời gian không ngắn cũng không dài để tôi cảm nhận cái đắng chát của cuộc sống. Hai mẹ con tôi đổi trọ vài nơi , đổi vài công việc nhưng cái tôi mừng là con tôi vẫn ngoan , yêu mẹ và biết tiết kiệm… Ba nó thì thôi đi , có lẽ coi như vô hình .
Không lo cho con được đồng nào cũng hạn chế hỏi thăm.. mà có lẽ vướng mấy cô người yêu nên không tiện. Thôi thì cứ vậy mà bước, cứ dũng cảm bước qua cuộc sống rồi có ngày sẽ bình yên. Tôi kể về cuộc sống của mình nhưng có lẽ sẽ có người giống mình Các bạn à! Mẹ đơn thân khổ thật đấy nhưng cũng hạnh phúc khi mỗi tối bên cạnh bạn có một thiên thần nằm ôm chặt. Những câu chuyện và mớ câu hỏi khiến bạn phải đau đầu suy nghĩ.. Yêu lắm cái thơ ngây và câu nói : mẹ ơi con yêu mẹ nhất… Và trăn trở không bao giờ bằng khi con cứ hỏi : mẹ ơi bao lâu nữa mình lại chuyển chỗ trọ… Những lúc thế này mẹ chỉ biết siết chặt con và nói mẹ sẽ cố gắng Mẹ yêu con và hai mẹ con mình cùng nhau bước nhé…
cfsmedonthan
- Mẹ yêu con thiên thần của mẹ ?
- Mẹ yêu con nhiều lắm, thật đấy !
- Mẹ yêu con nhiều lắm, yêu hơn chính bản thân mẹ