Medonthannet- Mẹ xin lỗi, sáng nay lại khiến con dậy sớm. Mẹ dậy là con lại dậy theo mẹ. Chở cái đùm bánh mà nước mắt mẹ chảy dài. Bu ham kiếm tiền rồi thả hòn máu đỏ hỏn mới được 6 tháng. Mẹ ước chi mình được phân thân làm 3 ra, để 1 phần quan trọng ở nhà chăm con, 1 phần còn lại đi làm kiếm tiền, còn 1 phần để chăm lo nhà cửa, nấu nướng.
Mẹ ích kỉ quá con nhỉ, chỉ nghĩ cho bản thân cho tình cảm riêng mẹ mà ko hề nghĩ cho con, cho gia đình nhà ngoại…cứ tới đây mẹ lại khóc, lại thấy căm phẫn, thấy muốn giết cái con người khốn nạn mà con gọi là Cha đó.
6 tháng qua nuôi con, chăm con, mình mẹ ôm hết đắng cay, khổ cực, mẹ chẳng hề toan tính, vì mẹ làm cho con trai mẹ. Nhưng con người ấy mở miệng ra mà nói Con bú sữa mẹ thì cần chi tốn tiền…thì mẹ căm phẫn lắm. 6 tháng không 1 sự chăm sóc, không tiền, không có gì hết,…vậy mà con đau lại nói lừa nói gạt trốn đi uống cà phê…mẹ tù quẩn con người…mẹ nhất định phải đi làm, phải kiếm tiền con à. Nhưng thả con mẹ đứt núm ruột quá. Hôm nay, bồng con về cái nhà mà con gọi là nội đó mẹ muốn chút nào…mẹ phải làm sao đây?
Khi mẹ chưa kiếm được chỗ ở? Chưa kiếm được nhiều tiền? Chưa cho con đầy đủ sự chăm lo của 1 người mẹ ?! Cứ bồng con đi chở con về ngày nắng trời gió…mẹ xót xa biết bao ?! Xin lỗi con…mẹ làm khổ con trai mẹ. Cố gắng chờ mẹ nhé con….rồi mẹ đón con về với mẹ…lo cho con…rồi mẹ con ta sẽ hạnh phúc…1 gia đình hạnh phúc. Sẽ không có bóng dáng của con người khốn nạn, phản bội và đê tiện đó.
Cũng sẽ không tồn tại cái gia đình khốn nạn với những con người ích kỷ, bội bạc đó, trong tâm trí mẹ con mình. Chịu đựng như vậy là quá đủ rồi con nhỉ. Có con rồi mẹ mới thấy mình mạnh mẽ để phản kháng lại. Mẹ con mình sẽ làm lại từ đầu. Mẹ cố gắng gấp đôi cho mẹ con mình. Chờ mẹ nhé, con trai. Yêu con.
CFS gởi về HNBMDT